Loading...
Vietnam Geography App
Loading...
Vietnam Geography App
Làm quen với ba nhà soạn nhạc vĩ đại của thời kỳ Cổ điển Viên: Haydn, Mozart và Beethoven, và lắng nghe những tác phẩm bất hủ của họ.
Beethoven bắt đầu mất thính lực dần dần, không phải ngay lập tức. Quan trọng hơn, ông có một khả năng gọi là "inner ear" (tai trong) phi thường. Ông có thể "nghe" thấy âm nhạc trong đầu mình, hình dung ra sự kết hợp của các nhạc cụ và cấu trúc của tác phẩm mà không cần nghe bằng tai thường. Những tác phẩm vĩ đại nhất của ông được sáng tác khi ông đã điếc hoàn toàn.
Không hẳn. Nhiều tác phẩm nhạc cổ điển có giai điệu rất hay và quen thuộc (bạn có thể đã nghe trong phim ảnh hoặc quảng cáo mà không biết). Hãy bắt đầu với những bản nhạc ngắn, vui tươi của Mozart hoặc những giai điệu mạnh mẽ, quen thuộc của Beethoven, bạn sẽ thấy nó không hề xa lạ.
Thời kỳ Cổ điển (Classical period) trong âm nhạc phương Tây kéo dài từ khoảng năm 1730 đến 1820. Đặc trưng của thời kỳ này là sự nhấn mạnh vào sự rõ ràng, cân bằng và cấu trúc mạch lạc.
Joseph Haydn thường được gọi là "Cha đẻ của Giao hưởng" và "Cha đẻ của Tứ tấu đàn dây" vì những đóng góp to lớn của ông trong việc định hình và phát triển hai thể loại âm nhạc quan trọng này.
Trong cuộc đời ngắn ngủi 35 năm của mình, Mozart đã sáng tác hơn 800 tác phẩm ở mọi thể loại âm nhạc thời đó, từ opera, giao hưởng, concerto cho đến nhạc thính phòng. Đây là một minh chứng cho tài năng thiên bẩm của ông.
Đây là một hình thức âm nhạc quan trọng của thời kỳ Cổ điển, thường được sử dụng trong chương đầu tiên của các bản giao hưởng, sonata. Nó gồm 3 phần chính: Trình bày (Exposition), Phát triển (Development), và Tái hiện (Recapitulation).
Âm nhạc của Mozart phản ánh đặc trưng của thời kỳ Cổ điển: giai điệu đẹp, dễ nghe, cấu trúc cân đối và hòa âm rõ ràng. Ông là bậc thầy trong việc tạo ra những giai điệu duyên dáng và có khả năng biểu cảm sâu sắc một cách tự nhiên.
Đây là bản giao hưởng lớn đầu tiên có sự tham gia của dàn hợp xướng và ca sĩ solo. Phần cuối của bản giao hưởng phổ nhạc bài thơ "Ode to Joy" (Khúc hoan ca), trở thành một biểu tượng của tình huynh đệ và hòa bình thế giới.
Concerto là một tác phẩm âm nhạc dành cho một hoặc nhiều nhạc cụ độc tấu (soloist) chơi cùng với dàn nhạc. Đây là nơi để người nghệ sĩ độc tấu thể hiện kỹ thuật điêu luyện của mình.
Âm nhạc Baroque (trước Cổ điển) thường phức tạp, trang trí công phu với nhiều tuyến giai điệu chồng chéo (polyphony). Âm nhạc Cổ điển chuyển sang phong cách đơn giản hơn, tập trung vào một giai điệu chính rõ ràng và phần đệm hòa âm (homophony).
Bốn nốt nhạc "ngắn-ngắn-ngắn-dài" (da-da-da-DUM) mở đầu cho bản giao hưởng nào sau đây?