Loading...
Vietnam Geography App
Loading...
Vietnam Geography App
Học cách phát hiện các lỗi lập luận phổ biến (ngụy biện) trong giao tiếp hàng ngày, quảng cáo và các bài tranh luận.
Ngụy biện người rơm xảy ra khi một người bóp méo hoặc phóng đại lập luận của đối phương, sau đó tấn công vào phiên bản bị bóp méo đó thay vì lập luận gốc. Điều này giúp họ dễ dàng "chiến thắng" cuộc tranh luận hơn.
Quảng cáo thường nhằm mục đích tác động đến cảm xúc hơn là lý trí của khách hàng. Các ngụy biện như "kêu gọi đám đông" (bandwagon) hay "dựa vào người nổi tiếng" (appeal to authority) có thể rất hiệu quả trong việc thuyết phục mọi người mua sản phẩm mà không cần đưa ra bằng chứng logic về chất lượng.
Đây là lập luận cho rằng một hành động ban đầu, có vẻ vô hại, sẽ chắc chắn dẫn đến một chuỗi các sự kiện tiêu cực không thể tránh khỏi. Ví dụ: "Nếu chúng ta cho phép học sinh sử dụng điện thoại trong lớp, chúng sẽ không bao giờ chú ý học và tất cả sẽ trượt kỳ thi." Lập luận này bỏ qua các khả năng khác.
Một lập luận yếu có thể có lý lẽ và bằng chứng, nhưng chúng không đủ mạnh để hỗ trợ kết luận. Một ngụy biện là một lỗi trong cấu trúc logic của lập luận, khiến nó không hợp lệ, ngay cả khi các tiền đề của nó là đúng.
Đây là ngụy biện đưa ra chỉ hai lựa chọn như thể đó là những khả năng duy nhất, trong khi thực tế có nhiều lựa chọn khác. Ví dụ: "Hoặc là bạn hoàn toàn ủng hộ chính sách của chúng tôi, hoặc là bạn chống lại sự tiến bộ của đất nước." Nó buộc người nghe phải chọn một trong hai thái cực.
Việc nhận diện ngụy biện giúp bạn không bị đánh lừa bởi những lập luận có vẻ thuyết phục nhưng lại rỗng tuếch về mặt logic. Nó giúp bạn đưa ra quyết định dựa trên lý trí và bằng chứng, thay vì bị thao túng bởi cảm xúc hoặc các lỗi lập luận.
Hãy giữ bình tĩnh và lịch sự. Thay vì nói "Bạn đang ngụy biện!", hãy thử chỉ ra lỗi logic một cách cụ thể. Ví dụ: "Tôi hiểu quan điểm của bạn, nhưng dường như chúng ta đang thảo luận về tính cách của anh ấy thay vì tính hợp lý trong kế hoạch của anh ấy. Chúng ta có thể quay lại chủ đề chính không?"
Trong hầu hết các cuộc tranh luận về một vấn đề, tấn công cá nhân là một ngụy biện. Tuy nhiên, trong một số ngữ cảnh nhất định, chẳng hạn như đánh giá sự đáng tin của một nhân chứng, việc xem xét tính cách hoặc động cơ của họ có thể có liên quan. Nhưng nó vẫn cần được thực hiện một cách cẩn trọng.
Xảy ra khi một người bắt đầu bằng chính điều họ đang cố gắng chứng minh. Ví dụ: "Cuốn sách này nói sự thật, vì nó được viết bởi một chuyên gia. Chúng ta biết ông ấy là chuyên gia vì ông ấy đã viết cuốn sách này." Lập luận này không đưa ra bằng chứng bên ngoài nào.
Hãy luôn tự hỏi: "Các bằng chứng của mình có thực sự hỗ trợ cho kết luận không?". Hãy xem xét các góc nhìn phản biện đối với lập luận của bạn. Trình bày ý kiến của mình một cách rõ ràng và trung thực, tập trung vào vấn đề thay vì tấn công người khác.
Một chính trị gia nói: "Chúng ta không nên nghe kế hoạch kinh tế của ông A, vì ông ấy đã từng ly hôn." Đây là loại ngụy biện gì?